Biết là vậy nhưng không khôn ngoan đề phòng tai nạn. Qua những nhận xét trên, bây giờ bạn chắc sẽ thản nhiên trước những sự nổi dậy của xác thịt làm xáo trộn tâm hồn bạn lúc dậy thì. Họ đem hết tâm sự ra phú thác.
Có khi họ cho thể dục là cực hình, trừ một số chuyện luyện bắp thịt. Vì tâm lý mà nhiều người hối hận sau khi về nhà chồng. Ngồi rồi đến lúc ra về, ra về tự nhiên.
Nếu loài cây ăn côn trùng từ kín đáo hút hết sinh lực của những côn trùng đến đậu trên nó thế nào thì dâm tật cũng tiêu diệt các vẻ đẹp tâm hồn con người thế ấy. Bằng chứng trong công giáo có bao nhiêu thánh khiết trinh. Giá họ bị ai chỉ trích hoặc oan hoặc ưng, ngưởi thấy họ tia ha đính chánh, khi đánh, khi đỡ, lúc giận, lúc vui, nói hằng loạt để tự vệ, để chỉ trích đối phương.
Thật vậy, họ có thể nhỏ tuổi, học hành kém bạn gái, nhưng giải quyết vấn đề thuộc lãnh vực ý chí thì bạn trai gồng gánh. Cũng còn buồn? Bạn tìm người nói chuyện. Aùo xé trôn hai bên họ đã chán thì họ cho may bít bùng giống áo túi của các bà thôn quê.
Chúng tôi không bảo cùng bạn rằng người nam nào cũng thèm thịt sống, chỉ biết hiếu sắc, đòi làm chủ bạn đâu. Mà cho đặng công việc ấy hoàn thành và cho đặng hài nhi sau nầy được chu đáo dưỡng dục Thượng đế đã ủy thác trong người nam và người nũ ái tình. Không hiểu tại sao người ta mua bán tâm hồn dễ dàng như tôm cá vậy.
Bạn trai cởi áo, đi rửa mặt hay tắm ra ngồi ngoài chỗ mái nghỉ. Nhiều công việc gấp rút họ làm cách thẫn thờ, lờ đờ tựa nước ương. Ta làm công chức để phục vụ.
Nhưng nguyên nhân là tại trong đường gân thớ thịt của họ có khuynh hướng thông truyền nòi giống, khuynh hướng mà tạo hóa khiến họ có. Và trên trận thế trụy lạc nhiều không lãi như Nguyễn Công Trứ tưởng. Đức khiết bạch của các kẻ thích những tác vi ấy rất bị hăm dọa và nhân cách của họ kể là bỏ đi.
Cái mà người ta gọi là hăng hái ở họ nói lên bản năng hiếu động của họ. Người bạn trai, khi lương tâm còn trong trắng, chưa đủ quyết định về đời của mình đã phải sinh ra, lớn lên trong bầu uế khí ấy. Có thể họ nghe (ba chớp ba sáng) đi mua cây thước và tội nghiệp quá, chiều họ quên mất.
Nhưng dầu sao họ cũng là thành phần ta phải phục vụ. Ai họ cũng giao tiếp được mà không hề có ý nghĩ mình cô độc. Họ liếng xáo, con khỉ nữa.
Đối với học hành, họ cũng dành cho một sức chú ý nào đó vì bị cha mẹ buộc học tập vì khi học tập có những cái vui lôi cuốn nào đó do thầy giáo, bạn lớp hay khung cảnh nhà trường. Tôi vui mừng khi lòng bạn dệt nhiều bích mộng. Vì lẽ đó, người lớn không ngạc nhiên chi khi biết họ nay quyết tuyển việc nầy mai quyết tuyển việc khác.