Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn. Hãy chọn những đề tài liên quan đến mọi người, không phân biệt giới tính, tuổi tác hay địa vị xã hội.
Nhưng nếu làm hỏng việc gì thì khó khăn đây. Là một người có thể đọc diễn văn thao thao bất tuyệt dù có chuẩn bị trước hay không. Hỏi về các vấn đề mà họ hoàn toàn có thể trả lời được.
Trong cơn bão tuyết, các cầu thủ hai đội vẫn hăm hở ra sân. Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Còn nữa, Hãy nói với người ta về chính họ và họ sẽ lắng nghe lại bạn hàng giờ đây chính là lời khuyên quý giá của cựu thủ tướng nước Anh Benjamin Disraeli.
Đến giờ phút này, khi viết những dòng chữ sau cùng của cuốn sách, tôi lại có một niềm tin mạnh mẽ hơn cả lúc ban đầu. Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng! Khi đi phỏng vấn tìm việc tức là bạn đang thể hiện tri thức, năng lực, và cá tính của mình để tìm kiếm một công việc thích hợp.
Thứ nhất, là tầm quan trọng của sự chuẩn bị. Trò chuyện với họ tôi không đặt nặng ấn tượng rằng mình đang trò chuyện với một người nổi tiếng. Vừa bước xuống xe tôi đã thấy tấm băng rôn khổng lồ ngay trước cửa:
Ông không chỉ chứng tỏ mình là một người theo kịp thời đại mà còn là một con người của thời đại. Dĩ nhiên thầy cũng để chúng tôi được tốt nghiệp ngay trong năm đó. Herb dấn thân vào hàng trăm cuộc thương lượng đàm phán nóng bỏng, mà thân chủ là những tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia lẫn quốc tế.
Con trai của ông, Andrew Cuomo, hoạt động thành công trong làng giải trí. Rồi thì tất cả bọn học sinh lớn bé đều trông thấy Moppo, ngớ người trong ba giây, và ngay tức khắc hiểu ra đây chỉ là một trò đùa. Theo anh liệu khủng hoảng kinh tế có xảy ra không?
Cẩn thận hơn, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách tìm hiểu một loạt các câu hỏi, chẳng hạn như là: Khán giả của bạn thuộc thành phần nào? Họ từ đâu đến? Họ có nỗi trăn trở gì không? Sở thích chung của họ? Họ muốn nghe bạn nói cái gì? Họ muốn bạn nói trong bao lâu? (Điều này rất quan trọng!) Và khi bạn nói xong, liệu họ có đặt câu hỏi với bạn hay không? Thường thì ở những buổi tiệc lớn nhỏ, chúng ta sẽ gặp chí ít một hoặc vài người quen biết trước, như anh hàng xóm, cô đồng nghiệp… Điều này sẽ giúp bạn dễ dàng khơi mào một câu chuyện. Tôi từng nghe một giáo viên tiếng Anh kể một câu chuyện về một thanh niên khi nhận lá thư của người bạn.
Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì.
Tôi sẽ giới thiệu cậu với họ. Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng! Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra.