- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
- Cậu hãy ngồi xuống đi. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào.
- Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa.
Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
- Không đơn giản đâu. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.
- Cậu hãy ngồi xuống đi. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.