Và dù bạn có là ai, cũng nên học phong cách nói ngắn gọn mà sắc sảo của họ. Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông. Tôi chưa từng nói trong dịp nào long trọng như vậy, khán giả của tôi vốn chỉ là những đứa bạn choai choai trong lớp.
Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề. Quan điểm của ông có cơ sở dựa trên những nghiên cứu khoa học lẫn những suy nghĩ sâu sắc.
Cả Lasorda lẫn Clinton đều là những người có tài ăn nói tuyệt vời. • Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhất George Burns quả đúng là George Burns! Chỉ đơn thuần kể lại nếp sống đều đặn của ông thôi nhưng cũng làm người ta phải ôm bụng cười.
Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được. Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh. Các bạn ạ, không biết có phải vì quá ấn tượng trước phản ứng của Marshall hay không mà tôi như được truyền sinh lực, không còn thấy căng thẳng nữa.
Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng. Tôi đã thường xuyên cộng tác với Bob lẫn cô con gái tài giỏi của ông là Stacey Woolf. Vấn đề nào cũng có hai mặt của nó.
Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế. Đừng biến bạn trở thành bản sao của họ. Không phủ nhận thực tế.
Đừng quá đặt nặng việc đang đứng trước máy quay và truyền hình trực tiếp, chúng ta sẽ có một cuộc trò chuyện bổ ích và thú vị hơn nhiều. Đó là giây phút tự hào nhất trong cuộc đời tôi. Cách nói chuyện sẽ khác không chỉ ở từ ngữ, mà còn ở thái độ, và cả thanh điệu nữa.
Nhiều người bảo rằng tôi có một chất giọng tốt và rất lý tưởng với nghề phát ngôn viên. Không hiểu sao lúc đó tôi lại tin lời Boom-Boom, gom được 800 đô la rồi mượn thêm 500 đô nữa để đặt cược toàn bộ số tiền vào con ngựa Apple Tree. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.
Một là, giúp bài nói trở nên thuyết phục hơn. Và hãy nghĩ rằng nếu người ta không thấy được sự nhiệt tình của bạn và công ty bạn, thì liệu có ai hào hứng tới làm việc ở đó. Sau khi phỏng vấn Bill, tôi đã trò chuyện cùng Joe nửa giờ đồng hồ.
Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể. Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút. Trước ngày đó, Burns hỏi Benny: