Khiêm nhường là rộng mở tâm hồn để học hỏi và thay đổi. Khi nhận trách nhiệm, ta đạt được sự tự do. Rồi bạn tiếp tục leo lên, tiếp tục đi lên như thế.
Nhưng bạn có thể kiểm soát được những gì đang xảy ra bên trong bản thân mình. Trong thế giới ngày nay, không dễ gì giữ được quân bình: chỉ một suy nghĩ hay một lời nói tiêu cực thôi cũng có thể đẩy chúng ta ra khỏi sự quân bình. Chuẩn bị sẵn sàng vào lúc leo thang.
Nhưng như bạn biết đấy, không ai trong chúng tôi thành công cả!". Tôi hình dung những ngôi sao trên bầu trời đêm. Ông đáp, "Tôi đã mất 50 năm để cố gắng thay đổi vợ tôi và bà ấy cũng mất chừng ấy thời gian cố gắng thay đổi tôi.
Bằng cách tư duy tích cực, chúng ta hãy tư duy theo cách "cùng thắng": nếu tôi muốn đạt được điều gì có ích cho bản thân thì tôi cũng muốn điều đó xảy ra với bạn. Hãy để họ là chính họ và những tình huống diễn ra một cách tự nhiên. Nó được hình thành qua thời gian và chịu ảnh hưởng rất lớn từ những người có quan hệ mật thiết với chúng ta - bố mẹ, thầy cô và sau này là bạn bè.
Mỗi tình huống là duy nhất và đòi hỏi một sự phản hồi riêng biệt, đồng thời, mỗi tình huống đó không bị những khuôn mẫu hồi đáp cũ và những gì chúng ta nghĩ là mình "biết" điều khiển. Điều đó có nghĩa là suy nghĩ có quan hệ mật thiết với lời nói. Người bao dung thật sự là người phấn đấu để làm chủ chính họ.
Với ước muốn mạnh mẽ về việc sửa sai, ta bắt đầu quá trình tha thứ cho chính mình. Những ý nghĩ có sức mạnh rất lớn. Bạn có khả năng chủ động hướng dẫn các ý nghĩ của mình theo hướng tích cực.
Dù có nhiều kiến thức đến đâu đi nữa, nếu không trung thực, ta vẫn không thể nhận thấy rằng cần phải nhìn vào nội tâm để tìm thấy những điều cần thay đổi. Chúng ta phải có nguyên tắc nhưng không giáo điều. Một suy nghĩ là một hạt giống chờ đợi sự nảy mầm.
Thông thường, nội lực mang lại ngoại lực để biến suy nghĩ thành hành động. Đó là những suy nghĩ có liên quan đến việc nhận thức ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống, hay những sự việc diễn ra xung quanh ta. Một khi châm chước trước thái độ thờ ơ, hờ hững thì trong nội lực chúng ta không còn chỗ cho khát vọng nỗ lực, phấn đấu hay tự cam kết với chính mình.
Cuối cùng là ba câu hỏi còn lại trong danh sách, có tên "Who" (ai), "When" (khi nào) và "Where" (ở đâu). Tiếng nói trong ta có thể là bạn hoặc là thù. Như thế chẳng khác gì chúng ta để ngỏ cửa cho những suy nghĩ yếu đuối, tiêu cực quay trở lại.
Sự rối loạn này dẫn đến mệt mỏi, căng thẳng, cảm giác bất ổn và sợ hãi. Ai đó đã nói rằng tâm trí chúng ta nằm ngay ở lưỡi. Và nếu bạn vẫn còn nghĩ "Việc này khó đấy!" thì giờ đây, hãy bỏ qua suy nghĩ đó và chuyển thành cách nghĩ "Sao lại không nhỉ?".