Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào. Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần.
Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia. Họ chiếm tỷ lệ một trên hai lăm khán giả, hoặc một trên năm mươi gì đó. Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục.
Tôi cũng không phản đối đâu. Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện. Người bảo đời là một bát sơri.
Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại. Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó. Như một người đồng sở hữu biết điều.
Phải hết sức giữ gìn. Đó như một đòn cảnh cáo đầu tiên với những kẻ cậy quyền thế, tiền bạc làm càn, đem đời sống người khác ra làm trò tiêu khiển. Chỉ là ta đang viết.
Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Tôi đã đến đó và đã trở về. Tôi đang viết với tư cách một thiên tài.
Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau. Nhưng em thèm được khỏe lại. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.
Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi. Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn. Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực.
Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không. Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh. Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.
Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau.