Nếu không bạn sẽ bị lạc lõng đấy. Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh. Ba tuần sau, điện thoại reo.
Vị khách té cái rầm ngay giữa phòng thu, bởi ông là một linh mục Catholic. Henry Kissinger người dùng cả đời mình để nghiên cứu về ngôn ngữ nói rất coi trọng nguyên tắc này. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50.
Khi hỏi cô về những đề tài khác thì tôi chỉ nhận được vài từ trả lời cho có lệ. Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh. Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình.
Vì thế cho dù bạn có đang nói chuyện với một vị giáo sư đại học lẫy lừng danh tiếng, hay một phi hành gia từng bay trong vũ trụ, hay thống đốc điều hành cả địa phương của bạn, thì cũng không lấy thế làm sợ sệt. Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi. Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi.
Thế là tôi lọt xuống luôn. Nhưng Frank đã làm tôi rất đỗi ngạc nhiên khi anh nói: Tôi đã thường hát ca khúc này nhiều lần rồi. Chúng tôi tin rằng với lòng say mê và kinh nghiệm của mình, anh sẽ làm tốt Ông chủ của bạn tôi đã nói như thế sau khi nhận cậu ấy vào làm việc ở một công ty địa ốc.
Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều. Vậy bạn dùng từ phái yếu để chỉ họ thì liệu có chính xác nữa không? Ngày trước những từ ngữ miệt thị thường dành cho người da đen. Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết?
Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói. Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật. Những con ngựa sung mãn khác vượt hẳn Apple Tree.
Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu. Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Đừng nói những gì không thích hợp hay những gì thừa thãi.
Ví dụ, bất cứ công ty nào cũng thích được hỏi về tầm quan trọng trong những chiến lược của họ. Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi. Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn.
Cậu bé sẽ nhận được tiền huê hồng khi bán được sách. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles. Bạn đã thấy việc lắng nghe quan trọng như thế nào rồi chứ? Tôi đã không cứng nhắc chỉ hỏi theo một cẩm nang soạn sẵn.