Nhà bình luận Spencer E. Nơi đầu tiên dạy cho ông bài học vỡ lòng về nghề bán hàng là cửa hiệu của Willard Bronsons một nơi gần như vô danh, nhìn ra quảng trường có tượng đài người da đỏ. Nhưng với những nhà sản xuất thiết bị đo đếm thời gian đầy tự hào này, ông đang tìm ra công thức diễn đạt một điều khó diễn đạt.
Một bản vẽ trắng đen mới hơn so với thời kỳ này thuở mà người ta còn thích cách xếp đặt các con chữ bay bướm cổ điển. 100 người ảnh hưởng lên thế giới trong thế kỷ XX. Ông rất ghét những cái đầu thụ động.
Ông của con và cha cứ tranh cãi với nhau triền miên. Ví dụ như Henry Ford của Ford Motor, Thomas Watson của IBM hoặc là Ray Kroc của McDonald, họ là những biểu tượng vĩ đại và giá trị huyền thoại trong văn hóa tập đoàn của họ. Watson đã không cần phải nặng lòng khi bỏ các phân nhánh Đo đếm, Đồng hồ để cống hiến cho công việc xử lý thông tin.
Bởi vì, trước khi rơi vào bóng tối của vụ án xét xử ông khi ông ở NCR, Watson đã sáng tạo ra phương châm làm việc think cho riêng mình. Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động. ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy).
Arthur Gordon là một người âu sầu vì gặp nhiều thất bại. Ngay sau câu giới thiệu rất cổ điển tạo đà cho người được giới thiệu thể hiện mình Watson đã làm cả khán phòng ngạc nhiên bằng phát biểu đầu tiên: Mọi người đang chờ đợi vị tân giám đốc mà Flint vừa tuyển dụng.
Đó là sự khao khát, là niềm đam mê một cách mãnh liệt để sáng tạo, để đem đến thật nhiều giá trị mới cho cuộc sống và cho xã hội. Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo. Và ông luôn để mắt, nghe ngóng những kỹ sư, những nhà sáng chế.
Nhưng trong ký ức của Watson, cha của ông là người chưa bao giờ mất niềm tin, luôn lạc quan và lao động để nâng cao cuộc sống gia đình. Cùng với cuộc cải tổ phòng thí nghiệm, giờ đây CEO Tom đã mở cửa phòng của cha, cả gan đặt vấn đề thay đổi quan điểm về nguồn tài chính cho công ty. Đến nỗi Nichol phải viết cho ông chủ đau khổ của mình để nhắc rằng ông không được quỵ ngã.
Drucker đã từng phỏng vấn Watson khi chủ tịch IBM đến châu Âu, đã nghe ông nói về hòa bình, thương mại và xử lý dữ liệu, và đã thấy các sếp tòa soạn quẳng (bài báo) Watson vào sọt rác. IBM luôn đảm bảo đó là một ngày hạnh phúc. Watson nhận huy chương năm 1937.
Thật ra, thành tựu vĩ đại của Watson, cống hiến cho kho tàng kiến thức quản trị doanh nghiệp và quản trị nói chung, lại không nằm ở chỗ duy lý trí đó. Chẳng bao lâu, Watson thất vọng vì kiếm được quá ít tiền. Vấn đề là sau khi Hitle phơi bày sự thật bằng chiến tranh và diệt chủng thì người ta sẽ cư xử như thế nào.
IBM khi đó chỉ là một CTR nhỏ bé với 400 nhân viên bằng một công ty thuộc loại trung bình bây giờ ở Việt Nam. Lúc này, bản án độc quyền làm hỏng thanh danh của ông đã được tòa án phúc thẩm công bố xóa tội được một năm. 1917, người được Watson tuyển là James Bryce.