Đầu tiên, rất đơn giản, hãy chú ý những từ ngữ phát ra từ cửa miệng. Bob không bao giờ nói với một thái độ đe dọa hay thù ghét ai cả. Sam Levenson rất thành công nhờ biết chú trọng điều này.
Chớ nên nhảy ngang xương vào cuộc đối thoại của người khác chỉ vì muốn gây sự chú ý. Giá mà còn tờ sơ đồ trận bóng, ít ra chúng tôi có thể biết vị trí của cầu thủ hai đội trên sân. Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả.
Nghe có vẻ đơn giản, nhưng có rất nhiều người sai lầm khi nói về những đề tài mà họ không hoàn toàn thấu đáo. Làm gì bây giờ? Cuối cùng, chúng tôi quyết định bất cứ giá nào cũng phải tường thuật trận bóng! Không thể để cho các thính giả Miami thất vọng. Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi.
Là một trong những nhân vật nổi tiếng ở Washington, hôm nọ anh được mời đến nói tại bữa tiệc Bnai Brith của cộng đồng Do Thái (Shirley vốn là người Do Thái Orthodox). Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra. Một số người lo ngại rằng với quá nhiều những phương tiện thông tin hiện đại thì nghệ thuật nói sẽ trở nên lỗi thời.
Tôi không phải là một chuyên gia về hoa, cũng không phải kiến trúc sư thiết kế, nhưng tôi có thể thuật lại cho các bạn nghe vài điều về cách bố trí gian phòng quay hình của chương trình Larry King Live trên đài CNN của tôi. Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà. Những người tổ chức tiệc tùng có kinh nghiệm thường trang hoàng gian phòng, nhà cửa sao cho không khí thật thân mật và thoải mái.
Hãy hỏi! Tôi đặc biệt khuyến khích bạn nên hỏi những người phỏng vấn. Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn. Những món quà tặng người yêu thì luôn luôn không có giới hạn và thậm chí còn… bay cao ngoài sức tưởng tượng.
Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa. Một giờ qua trò chuyện với anh thật thú vị! Anh thật tuyệt vời, như thường lệ. Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình.
Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu. Luôn duy trì một thái độ hào hứng, cởi mở, không e dè, nhút nhát. Chớ huyên thuyên nói về quan điểm của bạn.
Tập trung bình tĩnh để tự chủ được mình, tôi tin bạn sẽ không bị bất cứ nỗi ám ảnh nào chi phối, nhất là không sụp bẫy như anh chàng Benny tội nghiệp. Lúc đó, tôi là người duy nhất đang có mặt trong đài. Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình.
Vì sao ta nên tránh những lời giới thiệu này? Vì chúng không cần thiết, thậm chí đôi khi còn có tác hại. Mà từ nào cũng chỉ có một âm tiết: Có. Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên: