Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn. Nêu ra một câu hỏi hay chưa đủ, phải hỏi như thế nào đó để người nghe sẵn sàng bộc bạch câu trả lời chân thật nhất. - Cậu có biết sau bữa tiệc thì Jeanerre luôn hát vài bài không?
Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được. Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều. Bạn thấy đấy, không việc gì phải xấu hổ, thẹn thùng hay e ngại cả! Chúng ta nên chia sẻ tâm sự của mình, thắng thắn và bộc trực, không quanh co, không giả tạo.
Burns và Jack Benny chơi thân với nhau từ bé. Một tối nọ anh gọi điện cho tôi với giọng hớt ha hớt hải: Larry, tôi gặp rắc rối to rồi. Nhiều người bảo rằng tôi có một chất giọng tốt và rất lý tưởng với nghề phát ngôn viên.
Anh rất hăng hái mỗi khi nói về lĩnh vực truyền thông hay đảng Cộng hòa. Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ. Sau đó Boom-Boom chỉ thị cho tôi những việc cụ thể: OK, chàng trai trẻ.
Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói. Tôi phỏng vấn Stevenson trong chương trình của tôi lúc còn ở Miami dưới thời tổng thống Kennedy. Những diễn viên hài giỏi nhất đều nằm lòng điều này và họ không cố gắng chọc cười khán giả một cách giả tạo.
Bên cạnh đó, còn có những luật lệ hà khắc bất thành văn nhưng lan rộng trong xã hội. Nhưng chúng ta phải biết kiềm nén sự xúc động lại, để nói một cách chân thành, để bày tỏ tấm lòng với người bạn đã mất và chia sẻ nỗi đau này cùng người thân trong gia quyến Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ.
Có lần một phóng viên hỏi John về cú chặn bóng thất bại trong trận đấu ở Orioles tối hôm đó. Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không. Anh là người khách luôn cung cấp cho chúng tôi những tin tức nóng bỏng và hấp dẫn, với những lời bình luận, nhận xét xác đáng nhất.
Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác. Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc. Jack ngồi bệt xuống đất, đọc hàng giờ liền để biết đặc trưng của từng quyển sách giáo khoa, và nói đi nói lại những câu chào mời.
Cũng từ đó tôi phát hiện ra nỗi đam mê được nói của mình và quyết định đi theo con đường này. Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể.
Hãy hỏi! Tôi đặc biệt khuyến khích bạn nên hỏi những người phỏng vấn. Nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn… Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo.