Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
- Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. - Khởi đầu thì khá tốt.
Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao.
Sau khi tốt nghiệp, họ lại tiếp tục làm mọi người ngạc nhiên đến thú vị khi lập gia đình với hai chị em sinh đôi trong cùng một lễ cưới đôi. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. - Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả.
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! - Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết.
Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.