Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ. Năm thành phố nào có tỉ lệ phạm pháp nhiều nhất nước Mỹ? Cũng chính là New York, Chicago, Los Angeles, Las Vegas và Miami. Đây không phải là một cuốn sách nhằm bổ sung vốn từ của bạn hay giúp bạn nói theo ngôn ngữ tiếng Anh của Larry King.
Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc: Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp. Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet).
Có lần một phóng viên hỏi John về cú chặn bóng thất bại trong trận đấu ở Orioles tối hôm đó. Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn. Nhưng tôi để ý nghe thấy dường như lời phủ nhận này chả quyết liệt chi cả.
Quả thật đây không phải là lúc lý tưởng để bắt đầu nghề kinh doanh. Tổng thống Coolidge nổi tiếng là một: Silent Cal (Ngài Cal trầm lặng). Suốt tuần đó tôi đâu có ngủ được.
Ông chủ đài phát thanh nhận thấy điều này và quyết định tôi xứng đáng được chọn, rằng tôi có triển vọng. Sau sự kiện này Herb đã quyết định chọn nghề nghiệp là một chuyên gia đàm phán. Những điều ấy bạn hoàn toàn có thể không mắc phải khi chỉ nói theo lối thông thường, bình dị.
Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng. Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. Chớ huyên thuyên nói về quan điểm của bạn.
Và điều này còn tùy thuộc vào sự khác biệt giữa các nền văn hóa, quan niệm đạo đức ở mỗi nơi nữa. Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Ông nói: Chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng ngay lúc này tôi có thể nói rằng anh là một người có cá tính đặc biệt.
Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát. Đồng hồ gõ 12 tiếng. Mickey nhoài người lại gần cái micro trên bàn và nói: Ý kiến của tôi cũng giống như ý kiến của ông Stengel thưa ngài nghị sĩ.
Anh dẫn chương trình. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami.
Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Thế nên tôi tiếp tục nói: Tôi đã học được một điều quý giá từ buổi phát thanh đầu tiên sáng hôm đó: sự chân thật.