” Vương bàn bạc việc này với một người bà con xa, bà Lâm, một nữ doanh nhân thành đạt. Đó là lúc nên do dự một chút và để thời gian làm công việc của nó. Tôi không hề nghi ngờ về việc hầu hết chúng ta phản ánh thực tế của chúng ta qua một tấm gương hơi cong.
Job muốn được thử thách cho chính ông. Họ không có tiền bạc hay quyền thế để có ảnh hưởng với người khác hay thay đổi bất cứ điều gì. Đặc biệt quan trọng là nhìn vào bên trong chính bạn trong những thời điểm đau khổ và bất hạnh lớn lao.
Bây giờ, cuối cùng tôi có thể viết Mặt Dày, Tâm Đen. Cậu ta tiêu tán nhiều của cải của gia đình và mượn tiền từ bạn bè và những người thân không nghi ngờ. ” Càng lớn, tôi càng quý trọng câu châm ngôn sáng suốt giản dị này.
Khi tôi đặt nó lên giấy và chia nó thành những khía cạnh khác nhau của cuộc đời, nó đã trở thành hữu hình. Người Trung Quốc thời xưa luôn đặt nặng giá trị của phẩm chất tinh thần và sự can trường của người lãnh đạo của họ. Anh ta không muốn khiến một người hoàn toàn xa lạ “mất” mười đô la để anh ta kiếm được một đô la.
Ông muốn cư xử “như một người đàn ông”, kìm nén những cảm xúc của mình. Hãy hưởng thụ tiền bạc, nhưng giữ thái độ thản nhiên đối với nó. Đó chính là việc khơi dậy được sức mạnh hoàn hảo, sự kiểm soát hoàn hảo, sự thản nhiên hoàn hảo trong việc hoàn thành những mục đích xứng đáng của bạn.
Thế rồi tôi nhận ra không phải mình thiếu tích cực và không sẵn lòng làm việc, được việc ngồi trong phòng cấp bằng sáng chế làm đi làm lại việc liệt kê, tính toán mà tôi vốn rất ghét. Hầu hết những suy nghĩ độc lập, những ý tưởng mới, hoặc là những nỗ lực vượt quá mức thông thường được đón chào bởi sự không tán thành, từ sự hoài nghi và chế nhạo đến sự xúc phạm hung bạo. Tôi đã dành những ngày tháng của mình vào việc cầu nguyện và thiền định.
Có kẻ lợi dụng sự tín nhiệm và người doanh nhân đều ứng dụng những kỹ xảo dối trá và làm cho người khác thấy những lợi ích thu được bằng cách tham gia cùng họ. Vì các quan chức Trung Quốc luôn mang một tư tưởng chung rằng những người ngoại quốc thật khờ khạo, bản thuyết trình của tôi được đón nhận một cách thuận lợi. Sử dụng những tính cách tiêu cực của bạn làm bàn đạp cho thành công.
Cả hai bà mẹ đều đem con trai họ đến cùng một thầy bói trong thị trấn. Một ngày nọ người chủ nói với Dick: “Tôi đang nghĩ về việc bỏ luôn dự án điều khiển bằng rô bốt” Dick đã đặt hết tâm huyết vào dự án, và anh biết ích lợi của dự án. Mất sáu tháng mới lên cao như thế; lúc này nó mới sẵn sàng.
Chúng ta, sự chia rẽ sẽ là một công cụ quyền năng. Đó là một cuốn sách cần được nghiền ngẫm chứ không phải chỉ đọc thôi!” Tôi đã tốn hàng nghìn đô la để tạo ra những mối liên hệ đó.
Quy luật của tự nhiên, không giống như của con người, là bạn phải lựa chọn trước khi hành động. Bạn có một lựa chọn: đánh trả gấp hai hoặc là chìa nốt má bên kia. Con sâu thì lộ ra, nhưng lưỡi câu không thấy đâu.