Trách chi hết thảy chúng ta dù sang hèn, giàu nghèo, đều phải phàn nàn rằng chính những kẻ điên mới là hạng người sung sướng trên đời! Họ không biết "tốp" nỗi giận của họ lại, như Lincoln. "Ta thương người tức là rất thương ta".
Tháng bảy năm 1943, chính phủ Gia Nã Đại bảo hội leo núi Cadian Alpine Club cho vài người cán bộ để huấn luyện một đội binh leo núi. Phải, nếu ta có những tư tưởng vui vẻ thì đời ta sung sướng, có những tư tưởng hắc ám thì đời ta khốn khổ, có những ý nghĩ sợ sệt thì ta sẽ sợ sệt. Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.
Một sàn gỗ cứng còn làm khoan khoải hơn là đệm lò so. Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không? Tôi than thân trách phận của vì tôi đã sống nhiều năm đầy hạnh phúc với nhà tôi, rồi thình lình nhà tôi mất.
Số mạng đã bắt vậy". Toàn là những qui tắc mà ai cũng biết và nếu chịu áp dụng thì không một nỗi ưu phiền nào là không diệt được, từ những ưu tư về gia đình, tài sản, tình duyên, đến những lo lắng về tính mệnh, công danh, bệnh tật liên miên [6]. Mồ hôi toát ra lạnh và nhờn.
Điều mà ông sợ nhất đã xảy ra! Không, câu kinh đó chỉ cầu xin được cơm ăn cho đủ từng ngày mà thôi. Ông chép trong nhật ký rằng ông lo lắng ghê gớm khi Tổng thống mua trong một ngày 4.
Ông John Ruskin đặt trên bàn giấy của ông một phiến đá nhỏ trên đó có khắc hai chữ: "Hôm nay". Bây giờ, các hội viên của tôi rất ít khi đem những nỗi khó khăn ra bàn với tôi lắm. Xin tha thứ tất cả những lỗi lầm của con.
Khi bạn tự ôn lại những ân huệ đã nhận được của Thượng Đế, thì đầu óc bạn đầy những tư tưởng mạnh bạo và vui vẻ. Và tôi đã chết điếng thật, nếu không có sẵm một phương pháp nhất định để giải quyết những nỗi khó khăn. Burton! Anh đã biết bí quyết đắc nhân tâm và diệt lo, để vui sống.
Chủ trương của tôi là dịch sách "Học làm người" như hai cuốn đó thì chỉ nên dịch thoát, có thể cắt bớt, tóm tắt, sửa đổi một chút cho thích hợp với người mình miễn là không phản ý tác giả; nhờ vậy mà bản dịch của chúng tôi rất lưu loát, không có "dấu vết dịch", độc giả rất thích. Tôi lại buồn vì không tậu được một căn nhà, không mua được chiếc xe mới, không sắm được áo mới cho vợ. Khi rán kiếm sự kiện, tôi làm như thu thập nó không phải cho tôi mà cho một người khác.
Tôi hoàn toàn đứng về phương diện y học mà nói vậy. Mỗi khi bạn bị chỉ trích một cách bất công, bạn nên nhớ điều này: Suốt 50 năm, bà như một bà hoàng trên kịch trường năm Châu, chưa có cô đào nào được người ta mến như bà.
Sáng hôm sau thức dậy, đầy tự tin vì đã phú cho Thượng Đế dắt dẫn. Trước khi lên giường ngủ, ông đã tính toán để biết rõ từng xu số tiền còn lại. Muốn vậy, bạn hãy nói với các bắp thịt của bạn rằng: "Duỗi ra- duỗi ra- xả hơi và nghỉ ngơi".