Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình. Nhà bạn có nhiều người làm trong ngành, có người nói đùa đùa thật thật: Thắng thì ai chả thích nhưng chỉ mong Việt Nam bị loại ngay từ vòng đầu.
Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ. Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ. Đang có cảm giác người mất hết sức lực, đi bộ cũng đau mà vào sân có thể thi đấu khá bình thường.
Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long. Cháu thấy bác tội lắm. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm.
Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.
Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng. Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến. Tôi chỉ thấy rầu rĩ.
Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Cháu đã đi đến một xã hội mà cháu sẽ đợi và sẽ rủ con người đến. Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.
Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ. Còn quá nhiều cái bị hiểu sai về bản chất.
Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ. Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas. Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.
Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu. Chứ không phải như thời của tôi bây giờ. Còn một ngày nữa mới tới hạn.
Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn. Ngắn ngủi mà đằng đẵng. Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình.