Bên cạnh việc tích cực và hăng say luyện nói, ta cần xem trọng hai yếu tố sau: Quan tâm chân thành đến người đối diện và sự cởi mở về bản thân. Lần thứ hai quay trở lại tiệm tạp hóa của ông Pickering, Jack đã thành công. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh.
Tôi từng tham dự nhiều buổi họp và rút ra kết luận như thế này: Buổi họp nào có kế hoạch rõ ràng, được chuẩn bị chu đáo thì rất lý thú, hiệu quả. Là một người có thể đọc diễn văn thao thao bất tuyệt dù có chuẩn bị trước hay không. Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley.
Nhưng ở đâu cậu cũng nhận được những cái lắc đầu. Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.
Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Và Frank đã làm như vậy thật. Shirley nhanh chóng thêm vào: Trong đó có cha mẹ, anh em, và ngay bản thân tôi.
Không khí hội nghị rất sôi động. Tôi thi hành nhiệm vụ của mình trong hai mươi phút, mời Sergio lên hát và ngồi yêu cho đến giờ ra về. Tuy hai lần tranh cử tổng thống thất bại nhưng đã góp phần thúc giục mối quan tâm của thanh niên Mỹ đối với những phong trào tình nguyện vì lợi ích cộng đồng.
Hãy xem như đây là dịp để chia sẻ suy nghĩ cảm xúc của mình với mọi người. Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố. Khi tổng thống Coolidge thắc mắc về sự chờ đợi này, người nhân viên ấy nói rằng ông ta chỉ tò mò xem tổng thống có điều gì muốn nói về tấm ngân phiếu này hay không.
Câu chuyện sẽ được tiếp nối sống động hơn. Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất. Rồi tôi hỏi hai câu hỏi và tự trả lời chúng: Năm thành phố du lịch nào đông khách nhất nước Mỹ? New York, Chicago, Los Angeles, Las Vegas, Miami.
Larry King, anh sẽ phụ trách chương trình Larry King Show. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George.
Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi. Tôi nghĩ một trong những lý do giúp tôi thành công khi nói chuyện trên sóng phát thanh, hay qua màn ảnh truyền hình là việc khán thính giả cảm nhận được nỗi say mê nghề nghiệp của tôi. Hãy chọn những đề tài liên quan đến mọi người, không phân biệt giới tính, tuổi tác hay địa vị xã hội.
Tôi nghĩ sẽ hay hơn nếu Barbara đặt vấn đề và sau đó dành nhiều thời gian hơn cho những câu trả lời của các vị khách. Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu. Khi nhân vật Alice không biết vô tình hay cố ý bàn ra tán vào về những dự tính của Ralph, Ralph đã nhìn thẳng và trỏ ngón tay vào giữa mặt Alice: Alice, cô thật là một người ba hoa lắm điều!