Vl88 Vn

2 người phụ nữ trưởng thành cùng quen một cậu trai trẻ qua tinder

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại. Chẳng có gì để thấy xót thương. Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn).

    Đối thủ dù không thích cũng khó thoát khỏi sự áp đặt ngọt ngào của bác. Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn. Và chết đi khi chưa kịp hưởng thành quả.

    Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn. Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn.

    Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.

    Con chào bố mẹ đi rồi lên học bài. Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình. Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.

    Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt. Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.

    Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ. Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt. Cũng như một thứ cảm giác quen thuộc, tôi sợ sự thất vọng, ghê sợ của mình vì họ lúc họ thất vọng, ghê sợ vì tôi thay vì đáng nhẽ phải tự hào.

    - Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông. Một giọt rơi xuống sách. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.

    Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá. Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.

    Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Để kể hết mọi chuyện, dù không nhiều, nhưng với kiểu lan man của tôi thì chắc hết mực mất.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap