Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại. Và còn vô số việc cần thiết khác phải luyện tập… Họ chỉ cần tôi có mặt ở đó là đủ.
Vở này có anh bạn Jackie Gleason của tôi (vai Ralph) diễn chung với Audrey Meadows (vai Alice). Sam kể cho khán giả nghe về một thời niên thiếu cơ cực, về người cha nghiêm khắc luôn muốn anh trở thành một thầy giáo. Jack hiểu ra rằng, muốn bán được hàng thì trước hết phải biết chào mời sao cho thuyết phục, muốn chào mời thuyết phục, thì phải nắm vững trong lòng bàn tay tính chất của món hàng.
Nếu bạn tìm thấy một vấn đề cuốn hút bạn, hãy cố gắng làm sao cho người đang nghe bạn cũng bị lôi cuốn theo. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Ở cơ quan, bạn thường nói chuyện với họ về những vấn đề gì? Có thể đánh giá họ làm việc như thế nào, hay là họ nên làm cái này, cái kia ra sao… Dĩ nhiên bất cứ người lãnh đạo nào cũng muốn cấp dưới của mình làm việc có hiệu quả.
Đối với tôi và các khán giả của chương trình, Robert thật sự đã ghi điểm. Will Rogers nói rằng ông có một kế hoạch để kết thúc chiến tranh thế giới thứ nhất. Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi.
Hoặc những điều mang tính rất riêng tư và tế nhị. Nhưng khổ thay, khi đối diện với người khách hàng đầu tiên trong đời mình, cậu bé 14 tuổi lại ngập ngừng, lắp bắp. Anh có một câu nói nổi tiếng: Câu chuyện chưa bao giờ được viết thì không thể viết hay hơn.
Ngay lập tức, Shirley nhận ra lý do: khán giả không biết anh cũng là một người Do Thái. Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ. Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh.
Nhưng nhiều người gọi ông ấy là một tổng thống vĩ đại. Nhưng tôi không dám uống một cốc rượu nào, vì ngay sau đó phải chuẩn bị cho chương trình của tôi từ 6 giờ đến 9 giờ sáng. Nếu không thì xem như bạn bị lạc quẻ.
Nhưng người khách làm tôi bất ngờ nhất, không ai khác hơn là Robert Mitchum. Có thể anh chàng đã căng thẳng về buổi trò chuyện này nên uống vài ly rượu lấy nhuệ khí đây mà. Tôi đã đóng khung tấm ảnh này với bức hình của nó.
Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi. Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn. Anh ấy như được tiếp thêm nhiệt huyết, nói một cách hăng say và đầy phấn khởi: Tôi lao vào không gian toàn mây là mây.
Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi. Một con người tài năng hết lòng đam mê nghề nghiệp. Tốt nhất nên vạch ra sơ lược những ý chính trong đầu.