Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Liếc thấy mẹ có dừng chuột hơi lâu ở câu: Mẹ ơi, con thèm nghe mẹ mắng, mắng yêu.
Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực. Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi.
Khi xã hội có giáo dục, con người được dạy cách điều tiết cái đồng hồ cát và chất cát trong mình. Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình. Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược.
Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi. Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non.
Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi. Để chỉ ra chúng ta đều khổ.
Dù không bao giờ có tận cùng. Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn. Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ.
Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.
Bạn cũng đang ganh đua với họ. Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.
Như một con rết hoặc như một con rắn. Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.
Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau. Bác bạn đã và đang ganh đua với bà bạn. Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.