Nhưng hãy thận trọng, nếu ngôn ngữ cơ thể xuất phát từ sự giả tạo hay sao chép gượng gạo thì nó sẽ không có tác dụng. Anh luôn quan tâm đến thời sự, luôn đi đầu trong những phong trào từ thiện. Jim kể anh đã từng thử nghiệm với một anh chàng đi đâu cũng Khỏe không? kiểu này.
Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua. Bạn hãy thử hỏi chuyện theo cách của Godfrey xem. Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không).
Điều này rất quan trọng. Tôi còn nhớ những buổi chiều cũng Herbie Cohen và Davey Fried đến rạp Benson (Brooklyn) xem Mitchum diễn. Thế mới biết trong buôn bán thì cách nói khôn khéo có ý nghĩa rất quan trọng.
Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Stacey đã mời tôi là một trong năm người phát biểu tại lễ tang. Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện).
Có điều nếu Bill là người nói chuyện vô vị và nhàm chán, thì Stacey chắc sẽ khó tha thứ cho bạn! Bởi vậy tốt nhất là nên tự mình xử lý tình huống tế nhị này. Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy. Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu.
Phải kiên quyết và dứt khoát. Nếu thấy một điều gì đó khác lạ trong lý lịch - ứng viên từng sống ở Hồng Kông, hay từng làm việc trong đoàn xiếc chẳng hạn hãy hỏi về điều đó. Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào.
Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Tôi không uống rượu nên không có cớ mang chiếc ly thủy tinh sang trọng trên tay để đi chào hỏi người này người nọ. Rồi những câu chuyện thời niên thiếu đầy sóng gió của cha lúc còn ở Nag… Bao giờ cuộc trò chuyện của hai cha con tôi cũng kết thúc bằng câu hỏi: Larry, hôm nay con học hành thế nào?
Sở dĩ không có những tràng vỗ tay đơn giản là vì họ quá bất ngờ, họ không biết bao giờ tôi mới vô đề nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ! Từ đó trở đi, không bao giờ tôi quên đề tài mà tôi sẽ nói. Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?. Nhưng thời gian qua đi và những cái tên cũng thay đổi.
Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau. Họ quá mệt mỏi và chỉ muốn rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt! Tôi bước đến micro, bắt đầu lấy lại sự bình tĩnh rồi hào hứng nói: Thưa quý vị, tôi là một phát thanh viên. Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng.
Quan trọng là ta có cố gắng cải thiện nó hay không mà thôi. Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ. Hãy thử đặt mình là thành viên trong gia quyến, lúc ấy bạn muốn nghe những gì? Những điều càng đơn giản, càng thành thật càng tốt.