Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng. Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng…. Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.
Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó. Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không. Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế.
Nhưng cây ở đó vẫn cao vút, săn chắc và cổ kính hơn. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.
Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế.
Sống phải khéo lắm, miễn là không làm gì sai. Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.
Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm. Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau. Ý tưởng của gã dừng lại ở chỗ vẽ cái tivi xoay ngược, mọi đồ vật đều xoay ngược.
Nhưng rất tiếc, tôi lại là một thiên tài. Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Bon chen với người khác và bon chen với chính mình.
Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra. Tôi để mẹ dắt tôi đi.
Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo.
Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa. Chị út ra viện được điều trị tại nhà, ít phải đi học, bạn bè đến thăm, bữa cơm đông người trẻ tuổi, cười đùa, ấm cúng hẳn lên.