Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống. Bạn đừng quên rằng những điều bất ngờ rất thường xảy ra, cũng đừng quên bản tính của con người. Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.
Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác. Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới. Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).
- Vâng, nếu bạn cho phép thì tôi xin đáp là tôi quả có ý đó; bạn cứ thí nghiệm đi, thật là tự nhiên, dễ hiểu mà lại có vẻ là một phép mầu. Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được. vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.
Tuy vậy, y không đến nỗi bị dày vò như kẻ muốn tới thành La Mecque mà không bao giờ bước chân ra khỏi nhà mình. Nên phòng trước những điều bất ngờ. Con đường tới thành La Mecque vốn vô cùng khó khăn, gập ghềnh và đáng buồn nhất là không bao giờ tới đích được.
Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui. Bổn phận của ta là phải làm việc để nuôi thân và gia đình, là phải trả hết nợ nần và dành dụm cho nhà cửa thêm thịnh vượng. Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.
Bạn phung-phí thời giờ quí báu của bạn ra sao tuỳ ý, sự tiếp tế cũng không vì vậy mà ngưng lại. Tôi bắt đầu từ lúc thức dậy và chỉ kể những việc thầy làm, cuối cùng tôi mới chỉ cách nên dùng thì giờ đó ra sao. Làm như vậy bạn sẽ có được một khoảng thời gian dài ít nhất là 3 giờ.
Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được. Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương. Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.
Vậy mà tôi sẽ khuyên hoài bạn thân và cả kẻ thù của tôi phải đọc thơ rồi mới đọc những thể loại văn khác. Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá. Vì vậy, theo thiển ý, công việc phải làm trước hết trong ngày là coi chừng bộ óc ta làm việc.
Nhưng riêng về phần tôi thì không khi nào bạn bắt gặp tôi du lịch mà không mang theo Marc Aurele. vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả. Còn đi trên đường hoặc ngồi trong góc xe mà tập trung tư tưởng thì ai mà biết được? Có thằng tướng ngu nào cười bạn đâu?
Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc. Tiền thuê nhà lại tăng nữa. Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.