Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ. Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia. Ở cơ quan, bạn thường nói chuyện với họ về những vấn đề gì? Có thể đánh giá họ làm việc như thế nào, hay là họ nên làm cái này, cái kia ra sao… Dĩ nhiên bất cứ người lãnh đạo nào cũng muốn cấp dưới của mình làm việc có hiệu quả.
Ông không bao giờ ngại cười lẫn không ngại lấy bản thân mình ra để chọc cười thiên hạ. Khi một đề tài được khuyến khích cho tất cả mọi người cùng thảo luận thì đã đến lúc cần thiết để bạn nói. Chẳng hạn như là: Trời hôm nay đẹp quá nhỉ? Anh có dự định đi đâu không? Chỉ cần một chút linh hoạt thì bạn sẽ thấy có rất nhiều cách bắt chuyện.
Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Cái việc trò chuyện với quý bà quý cô ấy mà… Nhưng không hiểu sao tôi cứ muốn được trò chuyện với cô trong giây lát.
Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện. Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước.
Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả.
NHỮNG LƯU Ý KHÁC VỀ NGHỆ THUẬT NÓI TRƯỚC CÔNG CHÚNG Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm. Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái.
Thật là khó khăn và rắc rối. Người nói quá nhiều sẽ bị nhàm chán, hoặc có thể phải trả một giá đắt: Đánh mất sự tín nhiệm. Khi một đề tài được khuyến khích cho tất cả mọi người cùng thảo luận thì đã đến lúc cần thiết để bạn nói.
Tôi nói: :Ông biết hôm qua tôi đã làm gì không, ông Colonel? Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn. Trước khi mất, anh tiết lộ với bạn rằng không ai biết anh ta có 100 ngàn đô la trong ngân hàng.
Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì. Ông ấy đồng ý mua một bộ sách. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó.
Mục đích quan trọng nhất trong giao tiếp là người khác phải hiểu được bạn. Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng. Kết quả thống kê: có 91 lần từ Bạn biết không được phát ra! Có nghĩa trong một phút anh bạn ở Washington nói you know đến bốn lần rưỡi.