000 năm 1940 lên đến trên 21. Và vòng tròn này được đặt tiếp giữa một cột chữ nhật màu đen. Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây.
000 năm 1940 lên đến trên 21. Nhưng chỉ một năm sau ông chuyển sang nghề bán hàng với những thứ nhạc cụ, máy khâu chất trên xe ngựa của nhà Bronson. Bản hợp đồng tháng 4.
Không ai có nhu cầu và khả năng cần riêng những cái máy này. IBM giai đoạn Watson đã quá yêu mến và kính trọng nhà sáng lập nên đã tự nhiên dùng phương châm của một người như là của chung. trong cuộc chiến Triều Tiên.
Đến Boston, Watson đọc được Đại học Havard đã công bố trên báo về bộ não tự động của Harvard. Thực tế, ông đã làm những gì với sự kiện này trong thời đại của mình? Ông cẩn thận định nghĩa con người ở đây là những cá nhân vui buồn sướng khổ chứ không phải là con người tập thể hay con người công cụ để kinh doanh.
Ông trò chuyện với Dick, người em trai của Tom cai quản phần IBM quốc tế nhưng Dick bắt đầu uống rượu và đôi lần căng thẳng với Tom, nhất là khi Tom cương quyết đẩy em mình ra khỏi vị trí dẫn đầu dự án nghiên cứu máy tính được mệnh danh là canh bạc 5 tỉ đôla. Vấn đề khó khăn là chúng ta hay vin vào đủ mọi phương tiện để khỏi phải suy nghĩ vì suy nghĩ là công việc nặng nhọc. Lần thứ nhất, Watson lỳ lợm không cắt giảm công nhân trong cuộc suy thoái năm 1920.
Không thể vay mượn hay chờ đợi gì bên ngoài, cho nên cách khôn ngoan, như Watson đã làm, là hãy tận dụng mọi sức mạnh mà nó vốn có, để hành động tập trung. Ngày nay, không cần phải là một nhà marketing người ta cũng có thể biết rất rõ rằng điện thoại di động Nokia hay ti-vi Samsung hoặc là một chiếc Toyota rất khó mà bán được nếu thiết kế không được xem là một loại hàng hóa. Watson bị cuốn hút từ cô gái 29 tuổi này chỉ vì cô không uống rượu trong buổi tiệc của những người giàu có.
Ba ngàn ngân hàng đóng cửa. Nhưng Watson con chưa có quyền lực gì ở đây. Gerstner của 79 năm sau không pha trò như thế với một IBM quan trọng bậc nhất của thế giới trong lĩnh vực mà nó thống trị.
Ông liệt kê tất cả trong số họ là 42 người kể cả những cựu Jaennette nói, tổng thống Eisehower cũng gửi điện cho ông nhưng Watson không trả lời được. Ngày nay, không cần phải là một nhà marketing người ta cũng có thể biết rất rõ rằng điện thoại di động Nokia hay ti-vi Samsung hoặc là một chiếc Toyota rất khó mà bán được nếu thiết kế không được xem là một loại hàng hóa.
Vì thế ông rất thích dùng các công thức. một nguyên lý vĩnh viễn không bao giờ hết nợ mà chỉ có nợ nhiều hơn. 30% trong thời gian khủng hoảng kinh tế, tức đến hết năm 1933.
Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Đến trước Lou Gerstner thì tình trạng trở nên thái quá với căn bệnh duy lý trí xuất hiện.