Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt. Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.
Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này. Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người. Và có cái bon chen được nhìn thấy và không được nhìn thấy.
Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường. Một giọt rơi xuống sách. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn.
Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Nó góp phần cải thiện mối quan hệ ít hiểu nhau.
Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng. Nhưng họ không cũ lắm.
Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh. Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O.
Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!. À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái. Thích làm cả cái mình không thích.
Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp. Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình. Làm một chuyến du ngoạn Đà Lạt đi.
Miệng họ mặc kín mít áo quần. Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do. Cái gì cũng trôi tuồn tuột.
Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành. Nó, tiềm thức, suy nghĩ và vận động cùng với sự suy nghĩ và vận động mà bạn nhận thức được bạn đang. Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính.