Lớn hơn một chút, Tommy đi học xa hơn, trường Addison, đi bộ mất nửa ngày. Một công ty mà đánh mất khí chất tiên phong của mình và ngủ quên trong chiến thắng trước đó, thì tiến triển là chuyện không thể. Tôi quá sốt ruột, tôi phải nói với các anh.
Là một học sinh không có thành tích học tập tốt, chàng siêu quậy Tom đã cuốn vào những trò quậy phá và gây rối để vơi đi nỗi thất vọng. Logo CTRCo đã trở thành cái chậu bé nhỏ hoặc là một cái lồng chật chội và loằng ngoằng. * Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine.
Và tiền lãi đó là quỹ phúc lợi cho những quân nhân bị thương hay tử nạn và thiệt hại mà gia đình của họ phải gánh chịu từ cuộc chiến bên kia đại dương. Thật ra cái tên nó rất dài: Máy tính điều khiển chuỗi tự động Mark I (Automatic Sequence Controlled Calculator Mark I). Tom Watson không bao giờ ngại những cuộc xung đột, thậm chí ông còn gọi những cuộc tranh luận với cha mình về những vấn đề như tài chính là những cuộc chiến hoang dã, thô bạo và không thể cưỡng lại được.
Đó là lần cuối cùng Watson thay đổi logo của IBM. Dĩ nhiên, các đúc kết ngày nay có thể phong phú và chính xác cao hơn thời kỳ Watson, theo bước tiến của thời đại. Và điều này đã tạo ra nhiều hiệu quả.
Logo tám nét ngang, sử dụng đến nay, xuất hiện vào năm 1972 một năm sau ngày Tom rời bỏ quyền lực, giữ vai trò cố vấn mà thôi. Đó là điều chưa từng thấy trong lịch sử IBM. mạnh trong căn phòng này.
Những thất bại này của người thanh niên mới vào đời tưởng chừng như làm niềm tin vỡ vụn và lê bước đến văn phòng NCR. Đó là mô hình trường đào tạo của công ty, hồ bơi và sân tennis cho nhân viên, những bữa ăn nóng. Và chính ông làm nên một IBM còn khổng lồ hơn cả cha mình, xét về quy mô.
Thuở đó, thành phố là một khái niệm xa lạ với cậu bé, vì thành phố gần nhất với nông trang là Painted Post cũng cách xa New York250 dặm(*). Nhất là khi kẻ trong cuộc như Watson và Gerstner vốn quý trọng tinh thần khiêm tốn thì con đường mở vào tương lai chưa Trong khi đó, đoàn tàu đặc biệt do công ty IBM bao thầu lăn bánh từ Dayton vẫn trực chỉ đến Endicott để ăn mừng ngày IBM.
Watson với cỡ chữ lớn và bên dưới là ghi danh công lao của ông: Incoporates IBM người đã tổ chức nên IBM. Michael Treacy phân tích rằng, lựa chọn lấy khách hàng làm chính đã ấn định thành công của IBM cho hàng chục năm sau. IBM khi đó chỉ là một CTR nhỏ bé với 400 nhân viên bằng một công ty thuộc loại trung bình bây giờ ở Việt Nam.
Từ năm1940 đến năm 1943, trong nhà máy IBM cứ ba người thì có một là nữ. Chỉ cần năm năm điều hành, từ 1993 đến 1998, Gerstner đã chuyển bại thành thắng. Đầu năm 1963, IBM đã dẫn đầu về doanh thu vựơt qua cả Sperry Rand nhà sản xuất của Univac.
Trong di chúc của mình, ông không quên chia sẻ cho những trợ lý, thư ký, nhân viên tiếp tân và cả những người điều khiển thang máy. Bằng cách tước đi các chức vụ và địa vị, Watson chỉ ra rằng cuối cùng là chỉ có con người là căn bản mọi sự. Đó là khi Watson nhìn từ bên trong.