Chúng tôi biết bạn đang muốn nhấn mạnh rằng Tom Watson mới là một trong một trăm người gây ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX (Time), vì đã có công đưa IBM và con người vào kỷ nguyên máy tính. Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau.
Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ. Việc Gerstner cải tổ hợp nhất IBM đã gợi nhớ lại việc Watson tái cấu trúc CTR những năm xưa. Đó là bộ mặt rất khác của thất bại.
Và ông cho rằng đó là lý do Watson tuy không kiểm soát được Dehomag trong chiến tranh nhưng không trả Cha đã từng làm ông con xanh mặt khi bảo rằng hãy vay tiền ngài Morgan. Đết lượt Watson yêu cầu Tom suy nghĩ về điều đó.
Cơ hội đang ở trước mắt ông. Khi các cửa hàng của các đối thủ bị thua lỗ, công ty của Watson mua lại các cửa hàng đó. Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó.
Vũ khí tối thượng của Gerstner trong cuộc đào thoát khỏi hố thẳm chính là chiếc thang mà Watson xây dựng ngày xưa nhưng đã bị lãng quên trong thời gian dài. Câu lạc bộ này là nơi để người ta vui thú với thiên nhiên sau giờ làm việc. Cuối cùng chính ông mới là nhà sáng lập thực sự IBM, một công ty đạo đức nhất trong các công ty (the most moralistic of compa- nies), ở vào thời điểm bị kết án phạm tội độc quyền trong kinh doanh không thể chấp nhận được ngay cả trong thời kỳ còn thiếu các chuẩn mực! Dù vậy, ông đã sẵn sàng quyết định rằng tương lai CTR phải khác đi.
1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson. Hành trang mang theo: Niềm cay đắng với những kinh nghiệm quý giá, một bản án treo lơ lửng và 50. Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM.
Khách hàng đang chờ đợi có một ai đó kết hợp những công nghệ phức tạp lại với nhau (để tạo Đó là chuyện một nhân viên làm thất thoát 600. Nếu bạn đã nhận ra rắc rối và đôi khi bạn gặp phải thất bại, thì hãy nhớ điều này: Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy.
Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống. Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn. Không có nhà quản trị tài năng chân chính nào muốn sa thải nhân viên.
Nói cách khác, ông được nhân viên kính trọng và các thế hệ sau biết ơn là vì định đề con người hơn là hãy tư duy. hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968). Không ai nói đến phố Wall khi Watson chưa nói đến phố Wall, như thể dù trời có sập thì cũng chẳng thể quan trọng hơn nền văn hóa của IBM.
của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng. Có lẽ vì thế mà nhiều nhà nghiên cứu cho rằng Watson không nhìn thấy tiềm năng của máy tính điện tử. Watson đã xúc động khi đọc những dòng thư của người con trai chỉ mê bay trên trời và sợ hãi việc quản lý IBM: Nếu cha muốn, con sẽ về làm việc cho IBM.