Vl88 Vn

Mùa hè đã nóng gặp chị họ thế này lại càng nóng hơn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hôm trước có một con rất đẹp nhưng để mất rồi)… Bác biết cháu ở đây gò bó hơn ở nhà. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.

    Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ. Nhưng mà chắc là ra được thôi.

    Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội. Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy. Định kiến tàn sát sự phong phú.

    Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa. Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi.

    Nhưng lâu không cười thì đáng sợ lắm. Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam. Bạn giật tung hết dây nhợ, mặc kệ máu tứa ra.

    Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai. Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu.

    Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại. Chứ không phải hắn leo lên giời. Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi.

    Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia. Bác là bác rất không hài lòng. Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.

    Nguy cơ đội bạn ghi bàn thì nín lặng, im phăng phắc. Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ. Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.

    Chúng tôi đi thay quần áo. Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay. Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap