Nó chỉ đơn thuần đặt ra một cái giá. Máy ghi được bọc trong một chiếc vỏ cỡ bằng hộp đựng giày làm từ thép đã tôi cứng dày cộp, và đáy của chiếc hộp là một cái lỗ lởm chởm, cứ như thể ai đó − hay, đúng hơn là thứ gì đó − đã đóng một cái dùi vào với lực cực lớn. Anh nghĩ rằng chúng ta sẽ chọc thủng màn mây kịp lúc để nhìn thấy đường băng.
Họ chính là những người có nhiều khả năng được trả tự do. Tôi rất tự hào về nó. Một chiều kích khác trong hệ thống Hofstede đưa ra là né tránh rủi ro (uncertainty avoidance).
Chúng sẽ lặng im, ngồi ngoan ngoãn, mắt hướng ra chỗ khác. Nhưng hãy nghĩ về mọi thứ từ góc độ của Marita. Gió đông bắc thổi mạnh ở vùng bờ biển phía Đông, mang theo sương mù dày đặc.
Bầu không khí nồng nặc khói thuốc lá, hơi sâm-panh và trang phục đấu khúc côn cầu ướt đẫm mồ hôi. Ở một mức độ rất giản đơn, một trong những điều chúng tôi nhấn mạnh ở hãng hàng không này là cơ phó và cơ trưởng gọi nhau bằng tên, Ratwatte nói. Sẽ khó khăn hơn nếu phải nói, 'Cơ trưởng, anh đang làm việc gì đó sai đấy,' so với việc dùng thẳng tên.
Ở anh ấy có một phẩm chất mà chúng tôi luôn nghĩ và xếp vào nhóm tư duy như luật sư . Người dân của khu vực này đắm chìm trong bạo lực. Ông dạo bước khắp nẻo phố phường hơn bốn ngày nữa.
Nếu ông cần đến sự giúp đỡ trong khoang lái, ông sẽ đánh thức lái phụ dậy. Chúng ta vờ rằng thành công chỉ riêng rẽ là chuyện của công trạng cá nhân. Vậy nên mới dẫn tới một thứ cảm giác là môn toán dành riêng cho một số người còn những người khác thì không.
Lareau nhấn mạnh rằng phong cách này không hề ưu việt hơn về đạo đức so với phong cách khác. Ba phần tư nói các em dậy trước sáu giờ. Bạn thân nhất của Gates ở trường Lakeside là Paul Allen.
Cậu bé không theo kịp những đứa trẻ khác, và năm lên bảy tuổi cậu không được đến trường nữa. Ông đội một chiếc mũ lưỡi trai bóng chày và mặc chiếc áo T-shirt màu đen đồng phục của đội Medicine Hat. Ông lụt tụt khi bước đi.
Bố mẹ ông là con cái của những người Do Thái nhập cư từ Đông Âu. Em đó từng học toán rất tệ ở lớp Năm. Cậu Gates trẻ tuổi khi ấy đã có được con số lớn hơn mười nghìn tiếng đồng hồ rất nhiều.
Sau đó ông sáng tạo ra một món đồ và bán trên đường phố New York. Chỉ một vài người có tài năng thiên bẩm, làm được. Con cái và cháu chắt họ cũng vậy, bởi những bài học mà các công nhân may mặc ấy mang theo mình về nhà vào mỗi buổi tối lại trở thành điều cốt yếu để có thể tiến tới những bậc tầng mới trong xã hội.