Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em. Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái.
• Họ biết cảm thông và chia sẻ, đặt mình trong hoàn cảnh của bạn để hiểu hơn những gì bạn nói. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Dẫu ông vẫn luôn cố gắng pha trò khi nói chuyện nhưng không thành công như người khác.
Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói.
Nhưng đến bây giờ tôi mới biết mặt chú rể đấy. Anh sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi của tôi về cuộc sống, về công việc ca hát một cách chân thật, không chút gượng gạo hay sáo rỗng. Không hiểu sao lúc đó tôi lại tin lời Boom-Boom, gom được 800 đô la rồi mượn thêm 500 đô nữa để đặt cược toàn bộ số tiền vào con ngựa Apple Tree.
Trong một cuộc trò chuyện hẳn bạn sẽ nói một điều gì đó về bản thân của mình. - Tôi vừa biết tin giá vàng giảm, anh có nghĩ là nó sẽ giảm nữa hay không? Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin.
Nhưng đáng tiếc đó chỉ là vai diễn trên sân khấu… Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác. Tôi còn nhớ những buổi chiều cũng Herbie Cohen và Davey Fried đến rạp Benson (Brooklyn) xem Mitchum diễn.
Ở công việc nào cũng vậy, nói chuyện với ông chủ rất có ích. Nó phóng vù vù như vũ bão trước sự sững sờ của mọi người và về đích trước tiên. Will Rogers từng nói: Một người dù khờ khạo đến đâu chăng nữa ít ra cũng biết đôi chút về một lĩnh vực nào đó.
Khổ nỗi, người ta dường như không mặn mà gì với việc chú ý lắng nghe cho lắm! Ví dụ như khi bạn nói với gia đình hay bạn bè rằng máy bay của bạn sẽ cất cánh lúc tám giờ, thì cứ y như rằng, trước khi chia tay họ lại ngơ ngác: Máy bay cất cánh lúc mấy giờ thế nhỉ?. Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được.
Và còn vô số việc cần thiết khác phải luyện tập… Nhưng khổ thay, khi đối diện với người khách hàng đầu tiên trong đời mình, cậu bé 14 tuổi lại ngập ngừng, lắp bắp. Rồi những câu hỏi đại loại như là: Tại sao bạn lại chọn công ty này mà không phải là những công ty khác? Hay tại sao bạn lại thích làm nghề này?.
Đây là một ca khúc nổi tiếng vào thời niên thiếu của tôi. Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái. Những tiếng cười sẽ phá tan bầu không khí ngột ngạt căng thẳng ở những cuộc họp.