Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch. Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn. Một cái Dream khoảng mười bảy triệu.
Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy. Nhất là những mặt còn lại của đời sống. Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.
Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình. Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được. Cái đó làm bạn tỉnh ra.
Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu. Và bạn cảm thấy, nằm ngủ tiếp tiếp có vẻ tốt hơn cho bạn. Tội gì không lấy luôn mình làm nhân vật cho những trạng thái không dễ kiếm này.
Như thế là lập dị, là thiếu khoa học, không hòa cùng nhịp sống với mọi người. Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to. Mồm tớ vốn đã bẩn lắm rồi.
Có quyền chọn lựa giữa sống thiện và ác. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này. Đúng là chuyện thường.
Cái mũi lưỡi trai che sụp bộ mặt. Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa. Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn.
Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả. Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ.
- Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột.
Rất nhiều người quen đến thăm. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin. Là ích kỷ, rất ích kỷ.