Đàn ông luôn luôn phải nhận rằng đàn bà gắng sức tô điểm nhan sắc lắm. Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn. Nếu bạn lầm, thì bạn vui vẻ nhận ngay đi.
Vì ý kiến chúng ta khác nhau, cho nên phải ráng tìm nguyên nhân chỗ bất đồng đó". Chính tôi cũng đã học chút ít về thuế má, quốc khố. 000 đồng? Thì chịu liền chứ còn gì nữa! Chiếc xe bán được tức thì vì chính khách hàng đã tự tính giá lấy.
Trong khi người khác nói, bạn nẩy ra một ý gì chăng, thì đừng đợi người ta nói hết câu. Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?. Bà điên cuồng vì ghen tuông bị nghi ngờ nó giày vò bà, làm cho đời sống của ông không được mảy may tự do.
Một cuốn sách đó đập vào óc người ta một cách mạnh mẽ, vui vẻ và rõ ràng hơn là cả đống lý luận và con số. Tôi đáp: "Thưa ông, ông trách rất đúng, tôi có lỗi và không có gì để tự bào chữa hết. Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết.
"Bạn phải xử trí ra sao cho người đó thấy sung sướng làm công việc mà bạn đề nghị". Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ. Mà cặp vợ chồng đó có đủ những điều kiện của hạnh phúc.
Tâm trạng con người là như vậy đó. Vì nơi đó vắng người nên tôi cho nó chạy nhảy tự do, không bị xích, cũng không bị đai mõm. hay vì muốn làm vui lòng một bạn thân, một thân chủ.
Khi kíp làm đêm tới, thấy con số, họ hỏi nghĩa gì vậy. Cái đó có chi lạ? Ai trong chúng ta mà không tự cho là quan trọng, tối quan trọng? Dân tộc cũng không khác chi cá nhân hết. Ví thử tôi đã kiếm cách tự bào chữa thì sẽ xảy ra sao? Sẽ tranh biện và rồi rút cục ra sao, bạn đã biết.
Một trong những người cộng tác với ông, viết một bài diễn văn mà người ấy tự cho rằng hùng hồn bằng tất cả những bài của Cicéron, Démosthène và Daniel Webster hợp lại. Bảy giờ rưỡi; và chịu ca với. Cho nên, ở thế kỷ thứ 20 này, thế kỷ của khoa học và của phát minh, mà còn thấy biết bao gia đình khuynh bại, biết bao cuộc đời tan nát, chỉ do người ta không biết những luật nó điều khiển một bản năng tự nhiên nhất, thâm áo nhất, thì bạn có thấy se lòng hay không?
Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương. Bà già đó sống một mình trong một dinh cơ rộng như vậy, giữa đống khăn quàng, đồ cổ và kỷ niệm, nên khát khao chút tình âu yếm. Có khi, buổi tối, bà già cô đơn đó thèm khát tình thương, lại quỳ bên ông và xin ông đọc cho nghe những đoạn dịu dàng cảm động, mà ông viết vô nhật ký để tặng bà, 50 năm trước.
Bà ấy tên là Druckenbrod. Dưới đây, tôi sẽ chép lại đoạn đầu bài diễn văn tuyệt khéo đó. Có lẽ hôm nay tôi không thích những bài tôi đã viết hôm qua nữa.