Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ. Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách. Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên.
Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi. Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện. Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn.
Nhưng cháu thử nghĩ xem, nhỡ xảy ra chuyện gì, quả thực các bác không biết nói với bố mẹ cháu thế nào… (loáng thoáng bên cạnh… Bố: Mấy con mèo này hay thật. Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ. Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi.
Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình… Xé chừng chục trang thì bác tôi lên.
Nhiễm thói ấy mất rồi. Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp. Cô nàng tha hồ mà xuýt xoa.
Không hiểu sao tôi không có thiện cảm với các chú. Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây? Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.
Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực. Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất.
Người bảo người là ác. Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm. Nhưng muốn làm một tấm gương thì có.
Mẹ, tôi và một người quen. Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi. Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.
Và hay nói ngược với mọi người như một chú bé khờ. Điều đó, từ chính những người thân thiết nhất, tạo trong ta cảm giác hụt hẫng, đánh mất nhiều niềm tin vào trí tuệ cũng tấm lòng quan tâm thực sự đến nhau để đạt đến sự thấu hiểu của loài người. Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.