"Tôi có thể chân thành nói rằng đã may mà bị bệnh thần kinh đó vì nhờ nó tôi mới nhận thấy tư tưởng ảnh hưởng mạnh mẽ tới tinh thần và cơ thể ra sao. Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ". Nhưng nào đã hết chuyện.
Tôi tin chắc nếu cả ngũ quan của tôi mang tật, hoá ra vô dụng nữa thì tôi vẫn có thể sống với tinh thần, vì chúng ta trông bằng tinh thần, sống bằng tinh thần". Ông nói: "Còn trẻ, tôi giúp việc Công ty luyện kim Buffal ở Nữu Ước. Lúc đó vì chiến tranh, dầu xăng bị hạn chế gắt và người ta chỉ giao cho chúng tôi vừa đủ số xăng để phân phát cho khách hàng thôi.
Charles Luckman, hội trưởng công ty Pepsodent mỗi năm bỏ ra hàng triệu Mỹ kim trong công việc quảng cáo. Bác sĩ nói với má tôi rằng người không thể qua được sáu tháng nữa. Tôi bắt đầu sống theo tôi.
Nhưng khi chàng đàn cây banjo và ca những bài hát của bọn "cao bồi" ở Texas thì chàng vào một con đường mới đưa chàng tới sự nổi danh khắp toàn cầu, trên màn ảnh cũng như trên đài phát thanh. Truyện dưới đây, của ông C. Nhưng tôi đã diệt được sự vô ý thức ấy từ lâu rồi và tôi bình thản lắm.
Làm sao rút bớt được phần may rủi? Xin bạn đọc tiếp những hàng dưới đây, trong đó tôi đem hết những điều hiểu biết ra khuyên bạn. Và khi thấy không thể trách móc hay doạ dẫm, đay nghiến để họ thường lại thăm mình thì bà "lên cơn" đau tim. Vì thế tôi ngại không muốn gặp mặt anh em, nhưng lạ lùng thay, họ chẳng những không phiền hà gì tôi hết, lại còn như mắc một thứ bệnh lạc quan bất trị nữa, vẫn tiếp tục xuất vốn cho tôi.
Vậy tôi xin giới thiệu một cuốn sách tuyệt diệu, nhan đề Tôi muốn mắt sáng lại mà tác giã là bà Morghild Dahl, một thiếu phụ bị loà trong năm mươi năm. Sáng hôm sau, thay đổi hẳn. Thầy thuốc bảo tôi đau tim và phải tỉnh dưỡng trong một năm, nếu tôi muốn khỏi bệnh.
Ông biết nếu để thất vọng đè bẹo thì ông thành một người vô ích, vô ích cho cả chủ nợ của ông nữa. Trên thế giới không có ai giống ta hết. Chẳng hạn, mới rồi tôi nghỉ hè ở bên hồ Louisse, trong dãy núi Canadian Rockies.
"Khổ trí vì thấy một đống công việc bó buộc phải làm gấp cho xong, nội trong ngày". Phải khó nhọc một chút, nhưng bí quyết này cũng rất giản dị. Thôi đi, đã kéo dài quá rồi".
Mới đầu, tôi phải nẳm để trả lời điện thoại. Ta chỉ lo tới hôm nay thôi cũng đủ khổ rồi". Hiện nay có hàng triệu tín đồ biết tên hiệu bà là Mary Baker Eddy, người sáng lập ra "Cơ Đốc Khoa học".
"Trừ ta ra, không có cái gì làm cho ta bình tĩnh được hết". Từ đó không có tin tức gì về con hết. Nhưng, sự hiểu biết sẽ hoàn toàn vô hiệu nếu ta không biết hành động đúng theo hiểu biết của ta.