Và đây chính là con đường hướng IBM đến thành công. Năm sau Hitle tấn công Áo. Trong bàn tay ấm áp của bà, bàn tay của Watson buông lỏng và ông trút hơi thở cuối cùng.
Hành trang mang theo: Niềm cay đắng với những kinh nghiệm quý giá, một bản án treo lơ lửng và 50. Ông tìm cách đáp ứng đúng nhu cầu của từng nhóm khách, và mở rộng thị trường. 000 công nhân của IBM trong chương trình tái cấu trúc thì đó cũng chính là thoát khỏi lối mòn có tính thời đại mà thôi.
vào thời điểm người Mỹ nhận ra tác hại của ý đồ độc quyền trong kinh doanh. Tom quyết định thay đổi logo công ty để biểu thị sức mạnh của IBM vào năm 1956. Tư tưởng của Supa khiến Watson choáng ngợp vì tính nhân văn của nó.
Các nam sinh viên tỏ ra ngạc nhiên, nhiều người khó chịu. Nhưng Nichol biết chắc rằng, không ai có thể nói qua quýt với ông chủ của mình trong các cuộc họp. Watson nhận thấy rằng công ty của ông bây giờ là một công ty to lớn.
Watson sẽ đưa chúng ta bước sang chương mới của huyền thoại: Văn hóa doanh nghiệp vào cái thuở nửa đầu của thế kỷ trước nó chưa là một khái niệm. Trong nhiều tháng đầu tiên nhận chức CEO, Gerstner đã bay đi khắp thế giới chỉ để làm một việc là lắng nghe khách hàng. Tác giả là nhà báo Edwin Black đã dày công chứng minh cho khuynh hướng thứ hai: Nếu trả lại, Dehomag mà IBM đầu tư một tỉ đôla tại Đức sẽ bị quốc hữu hóa.
Tư tưởng này rất mới vào thời đại của Watson, hơn nữa ông còn đề ra chính sách tiền lương công bằng giữa nam và nữ. của những huyền thoại doanh nhân này, chúng tôi đã đúc kết được những nét chung Một tài liệu thoạt nhìn thấy ít liên quan đến Watson nhưng lại có dính dáng đến câu nói.
Nền kinh tế Mỹ mất rất nhiều năm để hồi phục. Đó là điều chưa từng thấy trong lịch sử IBM. Dường như ông chưa vội vàng gì cả.
Watson đã ép buộc con trai mình, Tom, vào làm việc cho IBM. Những thất bại này của người thanh niên mới vào đời tưởng chừng như làm niềm tin vỡ vụn và lê bước đến văn phòng NCR. Bác sĩ Gerstner trong lúc băng bó vết thương thua lỗ tài chính của IBM đã buộc lòng cắt giảm 10% chỗ làm trong IBM trải rộng trên 130 quốc gia.
Gerstner không thể vượt lên trên lịch sử để làm theo cách của Watson. Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết. Con người là triết lý kinh doanh và triết lý quản trị của ông.
Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất Ông có thể tống cổ cậu con trai, mà không cần biết đó là một CEO, ra khỏi cửa kèm với những lời nặng nề như bao lần khác. Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó.