Nhưng chúng ta đã quá già so với ai cơ chứ? Chúng ta quá già khi chúng ta so sánh mình với những đối thủ trẻ hơn. Khi làm xong một việc gì đó, anh luôn xem xét, kiểm tra lại xem liệu nó còn thiếu xót cái gì không, phải bổ xung cái gì để cho nó thật sự hoàn hảo. Ông được bảo rằng điểm số của ông không đủ và ông sẽ lãng phí thời gian.
Nhưng không ,ông luôn tự tin và quyết đoán . “Những người nào chưa từng tham gia cuộc hành trình đầy khó khăn vất vả và tìm được sự giàu sang một cách dễ dàng sẽ chẳng biết được làm thế nào để tạo sự giàu sang một khi họ đánh mất nó. HỌ NÓI RẰNG CON NGƯỜI KHÔNG THỂ SỐNG MÀ KHÔNG CÓ MỘT QUẢ TIM.
Mĩ là nước có số công ty hợp nhất /sát nhập hàng năm cao nhất và cũng là nơi có số công ty phá sản hàng năm cao nhất vì mọi người quan niệm rằng KHÔNG CÓ GÌ PHẢI XẤU HỔ KHI THỬ LÀM VÀ BỊ THẤT BẠI. Trong 41 năm ,ông vào tù cả thảy 14 lần . Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao .
Nhưng những bệnh nhân cấp cứu thường bị từ chối thường xuyên và có hệ thống vì họ hay họ hàng ruột thịt của họ không có đủ khả năng tài chính”. Ông ra khỏi nhà lúc 6 h sáng và đến khuya mới trở về nhà. Nếu không ai cho bạn việc làm, hãy tự tạo việc làm cho mình! Phải chăng chúng ta học đại học cho đến khi ra trường chỉ để tìm việc làm? Nếu đúng như thế thì ai sẽ là người tạo ra việc làm cho những người không tốt nghiệp đại học kém may mắn hơn ta?
Tương tự, mỗi “nhân” một khi đã gieo trồng có thể tạo ra một quả nhưng quả này có thể xuất hiện ở một thời điểm khác trong tương lai. Có lẽ tuổi tác có một tác động tương xứng lên sự hiểu biết. Vậy giờ phải làm gì nữa? Tôi xem các tài liệu trước đây để biết người tiền nhiệm của mình đã làm gì.
Phần lớn thời gian họ đều nghĩ về bản thân họ. Ngáy đó là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời của ông. “Hãy múa cho tôi xem nào”, nhà biên đạo múa trả lời, nhưng chỉ sau hai phút thì ông ta lắc đầu và nói: “ Không, không, không ! Cô không có đủ năng lực đâu”.
Thỉnh thoảng có vài người rất thô lỗ và họ xua chó đuổi ông, trong khi một số sẵn sàng mời ông một ly nước. Ngược lại với mong muốn của gia đình, bà và chồng bà lao vào việc kinh doanh. Tôi muốn học y khoa ( lúc đó, hầu hết mọi người đều kính trọng các bác sĩ) nhưng kết quả C, E,E và O tôi may mắn được một chỗ ở phân khoa tự nhiên, chung quy chỉ vì tôi được nhà nước cấp học bổng.
Vậy cớ sao bạn không vươn tới những vì sao? Có thể bạn không hái được chúng nhưng ít ra bạn cũng không kết thúc với một nắm bùn đất. Tuy nhiên, tai nạn ảnh hưởng đến các dây thần kinh , các cơ cổ và vai của bà. Chính sự lo sợ thất bại đã ngăn cản người ta thành công.
Mới đây, tôi đã điều khiển một buổi họi thảo và có một phụ nữ luôn đạt được doanh thu 250. Tôi không biết cái gì về cái gọi là hướng nghiệp. Sau khi suy nghĩ về điều này ,tôi đã quyết định đả động về một cái gì khác nữa,một cái gì đó hiện diện trong tâm trí của nhiều người.
Điều cần nhấn mạnh ở đây là :hãy để thời gian trôi qua . Một cái tên hay tuyệt! Vào thời điểm năm 1976, 60 đồng RM (16 USD) là một số tiền tương đối lớn đối với một sinh viên. Thật ra , vấn đề không phải là người đó đã rơi bao nhiêu lần mà khả năng leo lên mỗi lần ngã.