Giáo dục đâu có ý nghĩa là chỉ biết tiêu cực trừ tật xấu. Mấy anh mấy chị, ai không biết ghét họ, nói họ là hỗn mỗi khi nói gì họ sân si, chống chỏi. Tôi không dám hăm dọa bạn thêm bằng những ác quả khác của tội dâm.
Họ không thích những bài sử bàn về chính trị rắc rối, những con số bề dài của sông, bề cao của núi trong địa lý. Đời cần nhờ những nhà truyền giáo, những chiến sĩ xã hội. Tôi nói tự nhiên vì cũng có bạn trai mà mất đức thành thực phú bẩm từ lúc họ còn nhỏ mà nuôi những mưu cơ mánh lới.
Bạn trai sống phong phú bằng giác quan lắm. Trong những cơ quan giáo dục đông thanh niên, thứ bạn trai nầy không hiếm. Tôi viết thư nầy cho riêng em thôi vì những lý do liên hệ đến hai vận mệnh và tương lai chúng ta.
Tôi muốn nói chủ trương tu là muốn phục vụ Thượng đế và nhân loại đắc lực hơn bằng cách tận hiến tình yêu và tất cả cho Thượng đế. Hành vi nhiều ít đến đâu. Nó nói lên sự nô lệ ái tình, sự thất trận của ý chí với bản năng tình dục.
Phải nhận chân giá trị mình. Học sinh được một nền giáo dục nổi tiếng mà còn vậy, huống hồ bao nhiêu bạn trai ở thôn quê xa bóng văn minh và ở thành thị thì đi chơi đ êm về ngủ nướng. Mẹ hay chị mượn khuân vác đồ nặng họ làm hăng hái.
Bạn trai muốn nói chuyện với bạn gái, mà không có cơ hội, lý do hay bị phản đối nên phương thế vớt vát là chọc ghẹo. Nếu chàng Thúc Sinh của Nguyễn Du có hồi vênh mặt nói: Chắc bạn thường thấy người cha sau khi hoạt động nhiều ở trong sở công hay sở tư, về nhà tiếp tục sắp đặt cái nầy sửa lại cái kia.
Tâm hồn biến đổi lúc nào không hay. Họ cũng bất mãn cái gì đang có vì chán nhàm. Có bạn khác không hy vọng gì được yêu, cũng không định yêu nhưng vì quen lối chơi thiếu giáo dục thì hễ gặp bạn gái giai nhân hay không giai nhân cứ chọc.
Có nhiều sách viết tính giáo dục về mặt khoa học, vệ sinh thì đáng khen, nhưng rất mù quáng về luân lý. Nguy khốn nữa là lấy cuộc đời tạm làm cứu cánh vĩnh cửu. Người thành công là người vừa có trí tuệ thông minh vừa có chí cương dũng.
Trong cuốn Psychologie des Garcons, Edward Montier nói: Bạn trai tốt bụng . Còn mấy anh đi đâu về ngồi ở trần hút thuốc, hơ lạnh và đợi cơm bữa. Chạy xe máy ngang một bà lão, họ hù to để cho bà đến nhà mắng vốn rằng con không biết dạy.
Song ta phải quan niệm chính đáng về các từ ngữ, các chủ trương trên. Bè bạn, họ thấy là những kẻ môi mép đường mật mà lòng đầy rắn. Họ ăn nói, có những cử chỉ, thái độ bất đáng trước các bạn gái mà mặt mũi lì lợm.