Có người quay lưng lại ngắm hoa. Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.
Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác. Người bảo người là ác. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói.
Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi. Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ. Kết quả đợt điều trị này chưa biết ra sao.
Khi họ tin vào những lí do chân chính mà mình bịa ra để tự bào chữa. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén. Rồi bạn hồ nghi có đỡ thì cũng phải nghiêng ngả chứ.
Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông. Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy. Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi.
Cố nhé, cố học cho xong 2 năm rồi tha hồ, tha hồ… 2 năm. Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn. Phù! Chị đã mổ xong, còn yếu nhưng có vẻ ổn rồi.
Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Tôi rất hay chảy nước mắt. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ.
Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm. Cho đến khi hàng mi nàng rủ xuống, nhà văn kéo lại tấm chăn phủ lên thân thể thủy tinh của nàng.
Ta cõng nàng đi trên sóng. Nhưng tớ hay cậu có thể vừa hiện sinh vừa yên tâm bởi chúng ta chỉ đơn thuần mạo danh nó để đỡ dằn vặt vì thói ích kỷ của mình. Sao lại xé sách hở con.
Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống. Làm một bài thơ dở để được khen.