Ante đã viết như thế trên Business Week Online, ngày 12. Theo tác giả Rodgers và tài liệu của IBM, Watson từng làm chủ một cửa hàng bơ sữa chứ không phải hàng thịt. Một sân khấu lớn được dựng lênđể đến tối làm lễ tôn vinh.
Watson nhận thấy Flint treo trên tường văn phòng những tấm ảnh phóng lớn hình những người bạn danh tiếng của Flint. Dấu ấn quản trị của ông để lại trong lịch sử lớn hơn nhiều khả năng kinh doanh của ông. Watson có một tình cảm đặc biệt với sự kiện này.
Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài. Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng.
Đến năm 1957, Tom công bố cuộc cách mạng hóa khi giới thiệu FORTRAN(*). Cha chạm vào máy tính hiện đại. Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX.
Điều này cũng giống như Drucker đã viết: Không có nhân viên, không có lãnh đạo. Đại loại như Watson phải bỏ công ty để lao đến trường tiểu học, sau cú điện thoại của ông hiệu trưởng về việc nhóc Tom đã đổhóa chất có mùi chồn hôi vào hệ thống thông giócủa nhà trường. Bộ sách mà bạn đọc đang cầm trên tay là kết quả của dự án nghiên cứu mang tên Đi tìm Đạo Kinh doanh của Việt Nam và Thế giới do Tổ hợp Giáo dục PACE thực hiện trong suốt 14 tháng vừa qua.
Ngày nay, một công ty hiện đại thường phải phát biểu hoài bão (Vision) của nó, nếu muốn sống sót trong cạnh tranh. Watson bắt đầu nói về đẩy mạnh bán hàng: Bất cứ nghiên cứu nào, dù phản bác Watson chẳng hạn như sự kiện chậm trễ trả huân chương cho Hitle cũng đều công nhận rằng, thành công lớn nhất của Watson là xây dựng được lòng trung thành của nhân viên.
Biết được quá trình làm việc của Tom tại IBMtrước chiến tranh, thiếu tướng Bradley nói:Tom, tôi luôn nghĩ anh sẽ quay trở lại và điều hành công ty IBM. Tháng năm 1956, Watson chủ trì cuộc họp ban lãnh đạo. Và người ta còn phát hiện thêm, nó quan trọng với cả cá nhân.
Một bức hình mà IBM sưu tầm được, cho đến nay, cho thấy người đàn ông 39 tuổi này ốm nhom và cao lêu khêu. Ông chẳng khác nào một cái kim phút trên bức phông đồng hồ đó. Như vậy, doanh nghiệp lớn hay nhỏ tùy thuộc vào vấn đề xã hội mà họ giải quyết được.
Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. Gerstner đã đưa ra phương châm mới cho IBM: Tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm. Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này.
Chúng tôi cũng biết bạn muốn nói đến Lou Gerstner, nhà điều hành tài năng đã cứu IBM thoát khỏi cú sụp đổ vào cuối thế kỷ XX. Ngày nay, và có lẽ vẫn còn nhiều sếp thích nhân viên sợ mình thay cho sự kính trọng (lẫn nhau). Đội quân bán hàng lịch lãm và tinh nhuệ của Watson giờ đây không chỉ còn là độc quyền của quý ông.