Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình. Ngọn lửa bén rễ rất nhanh.
Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Trong sự thiếu hiểu biết của cả hai. Mãi rồi bạn mới nghĩ ra phải bịt tai lại và quả nhiên là nó dứt.
Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào. khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.
Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái. Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình.
Bởi vì, khi các bậc cha mẹ làm cha làm mẹ họ thường quên mình từng là những bậc con. Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Không không cần gì cần ai nữa.
Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều. Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim. Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.
Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Và có một cái đầu luẩn quẩn. Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.
Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Không quản lí chặt, nó dễ bị dụ dỗ làm bậy lắm. Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu.
Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng.
Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ. Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Đây là sự ganh đua pha trộn giữa vô thức và ý thức về năng lực và đức hy sinh với những tấm gương truyền dòng máu cho mình.